雨 yǔ 后 hòu 继 jì 成 chéng 二 èr 绝 jué 其 qí 一 yī - - 王 wáng 炎 yán
草 cǎo 泥 ní 融 róng 处 chù 堕 duò 蔫 niān 红 hóng , , 社 shè 近 jìn 寒 hán 生 shēng 雨 yǔ 又 yòu 风 fēng 。 。
未 wèi 办 bàn 把 bǎ 杯 bēi 供 gōng 一 yī 醉 zuì , , 花 huā 开 kāi 花 huā 落 luò 太 tài 匆 cōng 匆 cōng 。 。
雨后继成二绝 其一。宋代。王炎。草泥融处堕蔫红,社近寒生雨又风。 未办把杯供一醉,花开花落太匆匆。