吟 yín 情 qíng - - 田 tián 锡 xī
风 fēng 月 yuè 心 xīn 肠 cháng 别 bié 有 yǒu 情 qíng , , 灵 líng 台 tái 珠 zhū 玉 yù 气 qì 常 cháng 清 qīng 。 。
微 wēi 吟 yín 暗 àn 触 chù 天 tiān 机 jī 骇 hài , , 雅 yǎ 道 dào 因 yīn 随 suí 物 wù 象 xiàng 生 shēng 。 。
春 chūn 是 shì 主 zhǔ 人 rén 饶 ráo 荡 dàng 逸 yì , , 酒 jiǔ 为 wèi 欢 huān 伯 bó 伴 bàn 纵 zòng 横 héng 。 。
莫 mò 嫌 xián 宫 gōng 体 tǐ 多 duō 淫 yín 艳 yàn , , 到 dào 底 dǐ 诗 shī 狂 kuáng 罪 zuì 亦 yì 轻 qīng 。 。
吟情。宋代。田锡。风月心肠别有情,灵台珠玉气常清。 微吟暗触天机骇,雅道因随物象生。 春是主人饶荡逸,酒为欢伯伴纵横。 莫嫌宫体多淫艳,到底诗狂罪亦轻。