黄 huáng 叶 yè 七 qī 律 lǜ 四 sì 首 shǒu 其 qí 三 sān - - 沈 shěn 隐 yǐn 思 sī
依 yī 然 rán 林 lín 木 mù 映 yìng 晴 qíng 川 chuān , , 翠 cuì 染 rǎn 亭 tíng 皋 gāo 转 zhuǎn 眼 yǎn 迁 qiān 。 。
词 cí 客 kè 未 wèi 吟 yín 摇 yáo 落 luò 句 jù , , 美 měi 人 rén 先 xiān 叹 tàn 泬 jué 寥 liáo 天 tiān 。 。
梧 wú 桐 tóng 露 lù 井 jǐng 砧 zhēn 声 shēng 急 jí , , 杨 yáng 柳 liǔ 寒 hán 堤 dī 月 yuè 影 yǐng 穿 chuān 。 。
琴 qín 瑟 sè 可 kě 堪 kān 频 pín 望 wàng 远 yuǎn , , 送 sòng 青 qīng 延 yán 绿 lǜ 又 yòu 年 nián 年 nián 。 。
黄叶七律四首 其三。宋代。沈隐思。依然林木映晴川,翠染亭皋转眼迁。 词客未吟摇落句,美人先叹泬寥天。 梧桐露井砧声急,杨柳寒堤月影穿。 琴瑟可堪频望远,送青延绿又年年。