和 hé 李 lǐ 学 xué 士 shì 试 shì 院 yuàn 感 gǎn 秋 qiū 二 èr 首 shǒu 其 qí 二 èr - - 黄 huáng 裳 cháng
荒 huāng 庭 tíng 初 chū 得 dé 雨 yǔ , , 幽 yōu 点 diǎn 失 shī 凋 diāo 梧 wú 。 。
滞 zhì 思 sī 舒 shū 千 qiān 卷 juǎn , , 高 gāo 吟 yín 想 xiǎng 五 wǔ 湖 hú 。 。
蛩 qióng 声 shēng 生 shēng 翠 cuì 幄 wò , , 酒 jiǔ 力 lì 借 jiè 微 wēi 躯 qū 。 。
袭 xí 蹈 dǎo 贻 yí 文 wén 病 bìng , , 犹 yóu 难 nán 望 wàng 汉 hàn 儒 rú 。 。
和李学士试院感秋二首 其二。宋代。黄裳。荒庭初得雨,幽点失凋梧。 滞思舒千卷,高吟想五湖。 蛩声生翠幄,酒力借微躯。 袭蹈贻文病,犹难望汉儒。