简 jiǎn 叔 shū 文 wén - - 黄 huáng 裳 cháng
屈 qū 指 zhǐ 当 dāng 时 shí 宴 yàn 笑 xiào 同 tóng , , 已 yǐ 更 gèng 三 sān 十 shí 五 wǔ 春 chūn 风 fēng 。 。
十 shí 年 nián 忽 hū 忽 hū 成 chéng 今 jīn 古 gǔ , , 万 wàn 事 shì 悠 yōu 悠 yōu 作 zuò 色 sè 空 kōng 。 。
别 bié 后 hòu 每 měi 怀 huái 青 qīng 眼 yǎn 客 kè , , 坐 zuò 间 jiān 俄 é 揖 yī 白 bái 须 xū 翁 wēng 。 。
兰 lán 亭 tíng 咫 zhǐ 尺 chǐ 归 guī 欤 yú 好 hǎo , , 当 dāng 悟 wù 浮 fú 生 shēng 似 shì 转 zhuǎn 蓬 péng 。 。
简叔文。宋代。黄裳。屈指当时宴笑同,已更三十五春风。 十年忽忽成今古,万事悠悠作色空。 别后每怀青眼客,坐间俄揖白须翁。 兰亭咫尺归欤好,当悟浮生似转蓬。