还 huán 乡 xiāng 有 yǒu 感 gǎn - - 黄 huáng 裳 cháng
别 bié 来 lái 身 shēn 在 zài 利 lì 名 míng 边 biān , , 三 sān 十 shí 春 chūn 风 fēng 两 liǎng 少 shào 年 nián 。 。
问 wèn 劳 láo 只 zhǐ 闻 wén 新 xīn 子 zǐ 弟 dì , , 悲 bēi 欢 huān 还 hái 见 jiàn 旧 jiù 山 shān 川 chuān 。 。
客 kè 尘 chén 况 kuàng 味 wèi 今 jīn 无 wú 念 niàn , , 雨 yǔ 露 lù 情 qíng 怀 huái 夙 sù 有 yǒu 缘 yuán 。 。
不 bù 向 xiàng 洞 dòng 霄 xiāo 归 guī 未 wèi 得 dé , , 此 cǐ 官 guān 犹 yóu 是 shì 地 dì 行 xíng 仙 xiān 。 。
还乡有感。宋代。黄裳。别来身在利名边,三十春风两少年。 问劳只闻新子弟,悲欢还见旧山川。 客尘况味今无念,雨露情怀夙有缘。 不向洞霄归未得,此官犹是地行仙。