东 dōng 湖 hú 留 liú 题 tí 其 qí 一 yī 玩 wán 鸥 ōu 亭 tíng - - 黄 huáng 裳 cháng
水 shuǐ 面 miàn 浮 fú 沉 chén 聊 liáo 自 zì 适 shì , , 人 rén 心 xīn 得 dé 丧 sàng 便 biàn 相 xiāng 疑 yí 。 。
徘 pái 徊 huái 听 tīng 我 wǒ 樽 zūn 前 qián 唱 chàng , , 莫 mò 道 dào 机 jī 忘 wàng 了 liǎo 不 bù 知 zhī 。 。
东湖留题 其一 玩鸥亭。宋代。黄裳。水面浮沉聊自适,人心得丧便相疑。 徘徊听我樽前唱,莫道机忘了不知。