人 rén 日 rì 感 gǎn 怀 huái 因 yīn 寄 jì 玉 yù 山 shān 亲 qīn 旧 jiù 并 bìng 以 yǐ 示 shì 当 dāng 涂 tú 溧 lì 阳 yáng 诸 zhū 表 biǎo 弟 dì - - 赵 zhào 蕃 fān
唐 táng 人 rén 重 zhòng 人 rén 日 rì , , 往 wǎng 往 wǎng 见 jiàn 于 yú 诗 shī 。 。
孰 shú 谓 wèi 风 fēng 流 liú 远 yuǎn , , 聊 liáo 须 xū 著 zhe 语 yǔ 追 zhuī 。 。
凭 píng 高 gāo 纵 zòng 无 wú 地 dì , , 念 niàn 远 yuǎn 得 dé 忘 wàng 思 sī 。 。
欲 yù 寄 jì 江 jiāng 东 dōng 弟 dì , , 断 duàn 肠 cháng 梅 méi 满 mǎn 枝 zhī 。 。
人日感怀因寄玉山亲旧并以示当涂溧阳诸表弟。宋代。赵蕃。唐人重人日,往往见于诗。 孰谓风流远,聊须著语追。 凭高纵无地,念远得忘思。 欲寄江东弟,断肠梅满枝。