咏 yǒng 史 shǐ 诗 shī 望 wàng 夫 fū 山 shān - - 胡 hú 曾 céng
一 yī 上 shàng 青 qīng 山 shān 便 biàn 化 huà 身 shēn , , 不 bù 知 zhī 何 hé 代 dài 怨 yuàn 离 lí 人 rén 。 。
古 gǔ 来 lái 节 jié 妇 fù 皆 jiē 销 xiāo 朽 xiǔ , , 独 dú 尔 ěr 不 bù 为 wéi 泉 quán 下 xià 尘 chén 。 。
咏史诗望夫山。唐代。胡曾。一上青山便化身,不知何代怨离人。 古来节妇皆销朽,独尔不为泉下尘。