凤 fèng 栖 qī 梧 wú 暮 mù 春 chūn 闻 wén 莺 yīng - - 王 wáng 丹 dān 桂 guì
短 duǎn 景 jǐng 相 xiāng 催 cuī 何 hé 太 tài 促 cù 。 。 丽 lì 日 rì 和 hé 风 fēng , , 又 yòu 送 sòng 春 chūn 光 guāng 暮 mù 。 。 渐 jiàn 听 tīng 流 liú 莺 yīng 枝 zhī 上 shàng 语 yǔ 。 。 绵 mián 蛮 mán 似 shì 把 bǎ 衷 zhōng 情 qíng 诉 sù 。 。
昨 zuó 日 rì 花 huā 开 kāi 红 hóng 满 mǎn 树 shù 。 。 今 jīn 已 yǐ 飘 piāo 零 líng , , 狂 kuáng 荡 dàng 逐 zhú 飞 fēi 絮 xù 。 。 奉 fèng 劝 quàn 游 yóu 人 rén 生 shēng 觉 jué 悟 wù 。 。 莫 mò 教 jiào 失 shī 却 què 来 lái 时 shí 路 lù 。 。
凤栖梧暮春闻莺。元代。王丹桂。短景相催何太促。丽日和风,又送春光暮。渐听流莺枝上语。绵蛮似把衷情诉。 昨日花开红满树。今已飘零,狂荡逐飞絮。奉劝游人生觉悟。莫教失却来时路。