王 wáng 道 dào 者 zhě - - 韦 wéi 庄 zhuāng
五 wǔ 云 yún 遥 yáo 指 zhǐ 海 hǎi 中 zhōng 央 yāng , , 金 jīn 鼎 dǐng 曾 céng 传 chuán 肘 zhǒu 后 hòu 方 fāng 。 。
三 sān 岛 dǎo 路 lù 岐 qí 空 kōng 有 yǒu 月 yuè , , 十 shí 洲 zhōu 花 huā 木 mù 不 bù 知 zhī 霜 shuāng 。 。
因 yīn 携 xié 竹 zhú 杖 zhàng 闻 wén 龙 lóng 气 qì , , 为 wèi 使 shǐ 仙 xiān 童 tóng 带 dài 橘 jú 香 xiāng 。 。
应 yīng 笑 xiào 我 wǒ 曹 cáo 身 shēn 是 shì 梦 mèng , , 白 bái 头 tóu 犹 yóu 自 zì 学 xué 诗 shī 狂 kuáng 。 。
王道者。唐代。韦庄。五云遥指海中央,金鼎曾传肘后方。 三岛路岐空有月,十洲花木不知霜。 因携竹杖闻龙气,为使仙童带橘香。 应笑我曹身是梦,白头犹自学诗狂。