清 qīng 明 míng 怀 huái 成 chéng 父 fù - - 赵 zhào 蕃 fān
只 zhī 道 dào 今 jīn 年 nián 寒 hán 食 shí 晴 qíng , , 那 nǎ 知 zhī 风 fēng 雨 yǔ 在 zài 清 qīng 明 míng 。 。
异 yì 乡 xiāng 逢 féng 节 jié 自 zì 感 gǎn 动 dòng , , 何 hé 况 kuàng 此 cǐ 身 shēn 今 jīn 老 lǎo 生 shēng 。 。
为 wéi 底 dǐ 轻 qīng 辞 cí 坟 fén 墓 mù 去 qù , , 不 bù 敢 gǎn 回 huí 首 shǒu 弟 dì 兄 xiōng 情 qíng 。 。
悠 yōu 然 rán 强 qiáng 作 zuò 江 jiāng 东 dōng 望 wàng , , 云 yún 涌 yǒng 如 rú 山 shān 白 bái 浪 làng 横 héng 。 。
清明怀成父。宋代。赵蕃。只道今年寒食晴,那知风雨在清明。 异乡逢节自感动,何况此身今老生。 为底轻辞坟墓去,不敢回首弟兄情。 悠然强作江东望,云涌如山白浪横。