赋 fù 滕 téng 彦 yàn 真 zhēn 家 jiā 玉 yù 桂 guì - - 赵 zhào 蕃 fān
伏 fú 暑 shǔ 不 bù 可 kě 耐 nài , , 所 suǒ 思 sī 惟 wéi 执 zhí 冰 bīng 。 。
常 cháng 时 shí 月 yuè 桂 guì 红 hóng , , 乃 nǎi 作 zuò 素 sù 色 sè 凝 níng 。 。
维 wéi 南 nán 实 shí 炎 yán 方 fāng , , 草 cǎo 木 mù 气 qì 所 suǒ 凭 píng 。 。
素 sù 馨 xīn 与 yǔ 茉 mò 莉 lì , , 玉 yù 色 sè 俱 jù 相 xiāng 仍 réng 。 。
得 dé 非 fēi 因 yīn 月 yuè 感 gǎn , , 光 guāng 射 shè 尚 shàng 能 néng 乘 chéng 。 。
赋滕彦真家玉桂。宋代。赵蕃。伏暑不可耐,所思惟执冰。 常时月桂红,乃作素色凝。 维南实炎方,草木气所凭。 素馨与茉莉,玉色俱相仍。 得非因月感,光射尚能乘。