清 qīng 水 shuǐ 道 dào 上 shàng 望 wàng 隔 gé 山 shān 桃 táo 花 huā 盛 shèng 开 kāi - - 赵 zhào 蕃 fān
青 qīng 山 shān 深 shēn 处 chù 桃 táo 花 huā 红 hóng , , 应 yīng 有 yǒu 幽 yōu 人 rén 住 zhù 此 cǐ 中 zhōng 。 。
又 yòu 疑 yí 山 shān 深 shēn 人 rén 迹 jī 绝 jué , , 封 fēng 泥 ní 弹 dàn 核 hé 如 rú 芙 fú 蓉 róng 。 。
树 shù 成 chéng 花 huā 开 kāi 亦 yì 既 jì 实 shí , , 实 shí 落 luò 山 shān 中 zhōng 还 hái 自 zì 植 zhí 。 。
年 nián 年 nián 岁 suì 岁 suì 长 zhǎng 芳 fāng 株 zhū , , 人 rén 人 rén 错 cuò 认 rèn 神 shén 仙 xiān 宅 zhái 。 。
清水道上望隔山桃花盛开。宋代。赵蕃。青山深处桃花红,应有幽人住此中。 又疑山深人迹绝,封泥弹核如芙蓉。 树成花开亦既实,实落山中还自植。 年年岁岁长芳株,人人错认神仙宅。