伤 shāng 灼 zhuó 灼 zhuó - - 韦 wéi 庄 zhuāng
尝 cháng 闻 wén 灼 zhuó 灼 zhuó 丽 lì 于 yú 花 huā , , 云 yún 髻 jì 盘 pán 时 shí 未 wèi 破 pò 瓜 guā 。 。
桃 táo 脸 liǎn 曼 màn 长 zhǎng 横 héng 绿 lǜ 水 shuǐ , , 玉 yù 肌 jī 香 xiāng 腻 nì 透 tòu 红 hóng 纱 shā 。 。
多 duō 情 qíng 不 bú 住 zhù 神 shén 仙 xiān 界 jiè , , 薄 bó 命 mìng 曾 céng 嫌 xián 富 fù 贵 guì 家 jiā 。 。
流 liú 落 luò 锦 jǐn 江 jiāng 无 wú 处 chǔ 问 wèn , , 断 duàn 魂 hún 飞 fēi 作 zuò 碧 bì 天 tiān 霞 xiá 。 。
伤灼灼。唐代。韦庄。尝闻灼灼丽于花,云髻盘时未破瓜。 桃脸曼长横绿水,玉肌香腻透红纱。 多情不住神仙界,薄命曾嫌富贵家。 流落锦江无处问,断魂飞作碧天霞。