次 cì 韵 yùn 答 dá 定 dìng 水 shuǐ 见 jiàn 心 xīn 和 hé 尚 shàng 其 qí 二 èr - - 元 yuán 旭 xù
白 bái 发 fà 苍 cāng 颜 yán 谷 gǔ 口 kǒu 樵 qiáo , , 美 měi 人 rén 不 bú 见 jiàn 谁 shuí 能 néng 招 zhāo 。 。
独 dú 客 kè 春 chūn 深 shēn 但 dàn 惆 chóu 怅 chàng , , 双 shuāng 峰 fēng 日 rì 落 luò 空 kōng 岧 tiáo 峣 yáo 。 。
贝 bèi 章 zhāng 早 zǎo 起 qǐ 焚 fén 香 xiāng 读 dú , , 金 jīn 粟 sù 秋 qiū 蒸 zhēng 扫 sǎo 叶 yè 烧 shāo 。 。
文 wén 采 cǎi 风 fēng 流 liú 有 yǒu 如 rú 此 cǐ , , 云 yún 霄 xiāo 何 hé 必 bì 羡 xiàn 杭 háng 标 biāo 。 。
次韵答定水见心和尚 其二。元代。元旭。白发苍颜谷口樵,美人不见谁能招。 独客春深但惆怅,双峰日落空岧峣。 贝章早起焚香读,金粟秋蒸扫叶烧。 文采风流有如此,云霄何必羡杭标。