和 hé 黄 huáng 体 tǐ 方 fāng 伴 bàn 读 dú 新 xīn 蝉 chán 韵 yùn - - 王 wáng 翰 hàn
满 mǎn 地 dì 残 cán 花 huā 过 guò 雨 yǔ 天 tiān , , 槐 huái 阴 yīn 庭 tíng 院 yuàn 响 xiǎng 新 xīn 蝉 chán 。 。
轻 qīng 敲 qiāo 金 jīn 奏 zòu 当 dāng 窗 chuāng 外 wài , , 闲 xián 拨 bō 银 yín 筝 zhēng 向 xiàng 枕 zhěn 边 biān 。 。
晓 xiǎo 露 lù 吸 xī 残 cán 青 qīng 草 cǎo 岸 àn , , 晚 wǎn 风 fēng 吹 chuī 出 chū 绿 lǜ 杨 yáng 烟 yān 。 。
家 jiā 山 shān 深 shēn 处 chù 林 lín 亭 tíng 好 hǎo , , 曾 céng 被 bèi 繁 fán 声 shēng 聒 guā 醉 zuì 眠 mián 。 。
和黄体方伴读新蝉韵。元代。王翰。满地残花过雨天,槐阴庭院响新蝉。 轻敲金奏当窗外,闲拨银筝向枕边。 晓露吸残青草岸,晚风吹出绿杨烟。 家山深处林亭好,曾被繁声聒醉眠。