斗 dòu 鸡 jī 亭 tíng 秋 qiū 望 wàng - - 王 wáng 翰 hàn
扶 fú 筇 qióng 独 dú 上 shàng 斗 dòu 鸡 jī 亭 tíng , , 俯 fǔ 瞰 kàn 平 píng 郊 jiāo 望 wàng 眼 yǎn 明 míng 。 。
路 lù 入 rù 洧 wěi 川 chuān 寒 hán 晓 xiǎo 断 duàn , , 山 shān 连 lián 新 xīn 郑 zhèng 暮 mù 云 yún 横 héng 。 。
烟 yān 生 shēng 茅 máo 屋 wū 人 rén 家 jiā 少 shǎo , , 风 fēng 起 qǐ 沙 shā 岗 gǎng 雁 yàn 阵 zhèn 惊 jīng 。 。
况 kuàng 是 shì 老 lǎo 年 nián 多 duō 抱 bào 疾 jí , , 岂 qǐ 堪 kān 登 dēng 眺 tiào 重 zhòng 伤 shāng 情 qíng 。 。
斗鸡亭秋望。元代。王翰。扶筇独上斗鸡亭,俯瞰平郊望眼明。 路入洧川寒晓断,山连新郑暮云横。 烟生茅屋人家少,风起沙岗雁阵惊。 况是老年多抱疾,岂堪登眺重伤情。