和 hé 体 tǐ 方 fāng 立 lì 春 chūn 日 rì 暄 xuān 晴 qíng - - 王 wáng 翰 hàn
春 chūn 透 tòu 帘 lián 栊 lóng 已 yǐ 解 jiě 寒 hán , , 春 chūn 盘 pán 相 xiāng 送 sòng 拟 nǐ 追 zhuī 欢 huān 。 。
轻 qīng 冰 bīng 向 xiàng 暖 nuǎn 难 nán 成 chéng 冻 dòng , , 残 cán 雪 xuě 经 jīng 销 xiāo 不 bù 作 zuò 团 tuán 。 。
阶 jiē 下 xià 草 cǎo 芽 yá 方 fāng 展 zhǎn 绿 lǜ , , 枝 zhī 头 tóu 梅 méi 子 zǐ 已 yǐ 生 shēng 酸 suān 。 。
袁 yuán 安 ān 今 jīn 有 yǒu 伸 shēn 眉 méi 意 yì , , 莫 mò 作 zuò 冬 dōng 前 qián 故 gù 态 tài 看 kàn 。 。
和体方立春日暄晴。元代。王翰。春透帘栊已解寒,春盘相送拟追欢。 轻冰向暖难成冻,残雪经销不作团。 阶下草芽方展绿,枝头梅子已生酸。 袁安今有伸眉意,莫作冬前故态看。