韩 hán 教 jiào 授 shòu 取 qǔ 抄 chāo 诗 shī 稿 gǎo 以 yǐ 是 shì 答 dá 之 zhī - - 王 wáng 翰 hàn
白 bái 发 fà 刁 diāo 骚 sāo 六 liù 十 shí 翁 wēng , , 一 yī 生 shēng 何 hé 事 shì 坐 zuò 诗 shī 穷 qióng 。 。
雕 diāo 天 tiān 运 yùn 海 hǎi 非 fēi 为 wéi 贵 guì , , 流 liú 水 shuǐ 行 xíng 云 yún 始 shǐ 见 jiàn 工 gōng 。 。
市 shì 玉 yù 不 bù 容 róng 夸 kuā 腐 fǔ 鼠 shǔ , , 探 tàn 珠 zhū 直 zhí 欲 yù 犯 fàn 骊 lí 龙 lóng 。 。
当 dāng 年 nián 束 shù 槁 gǎo 牛 niú 腰 yāo 大 dà , , 今 jīn 日 rì 樽 zūn 前 qián 一 yī 笑 xiào 空 kōng 。 。
韩教授取抄诗稿以是答之。元代。王翰。白发刁骚六十翁,一生何事坐诗穷。 雕天运海非为贵,流水行云始见工。 市玉不容夸腐鼠,探珠直欲犯骊龙。 当年束槁牛腰大,今日樽前一笑空。