和 hé 陈 chén 克 kè 斋 zhāi 清 qīng 明 míng 登 dēng 瑶 yáo 台 tái 有 yǒu 感 gǎn 其 qí 三 sān - - 王 wáng 翰 hàn
露 lù 洗 xǐ 空 kōng 山 shān 白 bái 玉 yù 台 tái , , 当 dāng 年 nián 金 jīn 母 mǔ 御 yù 风 fēng 来 lái 。 。
涧 jiàn 边 biān 瑶 yáo 草 cǎo 香 xiāng 难 nán 歇 xiē , , 洞 dòng 里 lǐ 碧 bì 桃 táo 花 huā 自 zì 开 kāi 。 。
雨 yǔ 后 hòu 苔 tái 痕 hén 侵 qīn 旧 jiù 字 zì , , 座 zuò 间 jiān 山 shān 影 yǐng 蘸 zhàn 新 xīn 醅 pēi 。 。
去 qù 家 jiā 游 yóu 子 zǐ 愁 chóu 千 qiān 种 zhǒng , , 白 bái 纻 zhù 轻 qīng 衫 shān 谁 shuí 与 yǔ 裁 cái 。 。
和陈克斋清明登瑶台有感 其三。元代。王翰。露洗空山白玉台,当年金母御风来。 涧边瑶草香难歇,洞里碧桃花自开。 雨后苔痕侵旧字,座间山影蘸新醅。 去家游子愁千种,白纻轻衫谁与裁。