送 sòng 江 jiāng 源 yuán 南 nán 还 hái - - 王 wáng 翰 hàn
万 wàn 里 lǐ 从 cóng 游 yóu 竟 jìng 独 dú 归 guī , , 不 bù 堪 kān 泪 lèi 尽 jǐn 瘴 zhàng 江 jiāng 陲 chuí 。 。
宗 zōng 原 yuán 去 qù 世 shì 英 yīng 灵 líng 活 huó , , 惠 huì 叔 shū 收 shōu 亲 qīn 骨 gǔ 相 xiāng 奇 qí 。 。
丹 dān 荔 lì 黄 huáng 蕉 jiāo 蛮 mán 客 kè 祭 jì , , 素 sù 车 chē 白 bái 旐 zhào 楚 chǔ 人 rén 悲 bēi 。 。
只 zhǐ 今 jīn 南 nán 去 qù 谁 shuí 相 xiāng 慰 wèi , , 欲 yù 作 zuò 哀 āi 吟 yín 恐 kǒng 不 bù 支 zhī 。 。
送江源南还。元代。王翰。万里从游竟独归,不堪泪尽瘴江陲。 宗原去世英灵活,惠叔收亲骨相奇。 丹荔黄蕉蛮客祭,素车白旐楚人悲。 只今南去谁相慰,欲作哀吟恐不支。