闻 wén 琴 qín - - 孙 sūn 氏 shì
玉 yù 指 zhǐ 朱 zhū 弦 xián 轧 yà 复 fù 清 qīng , , 湘 xiāng 妃 fēi 愁 chóu 怨 yuàn 最 zuì 难 nán 听 tīng 。 。
初 chū 疑 yí 飒 sà 飒 sà 凉 liáng 风 fēng 劲 jìn , , 又 yòu 似 shì 萧 xiāo 萧 xiāo 暮 mù 雨 yǔ 零 líng 。 。
近 jìn 比 bǐ 流 liú 泉 quán 来 lái 碧 bì 嶂 zhàng , , 远 yuǎn 如 rú 玄 xuán 鹤 hè 下 xià 青 qīng 冥 míng 。 。
夜 yè 深 shēn 弹 dàn 罢 bà 堪 kān 惆 chóu 怅 chàng , , 露 lù 湿 shī 丛 cóng 兰 lán 月 yuè 满 mǎn 庭 tíng 。 。
闻琴。唐代。孙氏。玉指朱弦轧复清,湘妃愁怨最难听。 初疑飒飒凉风劲,又似萧萧暮雨零。 近比流泉来碧嶂,远如玄鹤下青冥。 夜深弹罢堪惆怅,露湿丛兰月满庭。