旅 lǚ 泊 pō 大 dà 孤 gū - - 叶 yè 兰 lán
自 zì 怜 lián 落 luò 魄 tuò 走 zǒu 天 tiān 涯 yá , , 黯 àn 黯 àn 离 lí 情 qíng 有 yǒu 所 suǒ 思 sī 。 。
身 shēn 世 shì 自 zì 过 guò 愁 chóu 畔 pàn 日 rì , , 弟 dì 兄 xiōng 长 zhǎng 见 jiàn 梦 mèng 中 zhōng 时 shí 。 。
阴 yīn 祠 cí 古 gǔ 木 mù 迷 mí 神 shén 女 nǚ , , 夕 xī 照 zhào 荒 huāng 山 shān 叫 jiào 子 zǐ 规 guī 。 。
辛 xīn 苦 kǔ 老 lǎo 来 lái 成 chéng 底 dǐ 事 shì , , 如 rú 今 jīn 赢 yíng 得 de 鬓 bìn 如 rú 丝 sī 。 。
旅泊大孤。元代。叶兰。自怜落魄走天涯,黯黯离情有所思。 身世自过愁畔日,弟兄长见梦中时。 阴祠古木迷神女,夕照荒山叫子规。 辛苦老来成底事,如今赢得鬓如丝。