和 hé 嘲 cháo 春 chūn 风 fēng - - 徐 xú 凝 níng
源 yuán 上 shàng 拂 fú 桃 táo 烧 shāo 水 shuǐ 发 fā , , 江 jiāng 边 biān 吹 chuī 杏 xìng 暗 àn 园 yuán 开 kāi 。 。
可 kě 怜 lián 半 bàn 死 sǐ 龙 lóng 门 mén 树 shù , , 懊 ào 恼 nǎo 春 chūn 风 fēng 作 zuò 底 dǐ 来 lái 。 。
和嘲春风。唐代。徐凝。源上拂桃烧水发,江边吹杏暗园开。 可怜半死龙门树,懊恼春风作底来。