宿 sù 冽 liè 上 shàng 人 rén 房 fáng - - 徐 xú 凝 níng
浮 fú 生 shēng 不 bù 定 dìng 若 ruò 蓬 péng 飘 piāo , , 林 lín 下 xià 真 zhēn 僧 sēng 偶 ǒu 见 jiàn 招 zhāo 。 。
觉 jué 后 hòu 始 shǐ 知 zhī 身 shēn 是 shì 梦 mèng , , 更 gèng 闻 wén 寒 hán 雨 yǔ 滴 dī 芭 bā 蕉 jiāo 。 。
宿冽上人房。唐代。徐凝。浮生不定若蓬飘,林下真僧偶见招。 觉后始知身是梦,更闻寒雨滴芭蕉。