山 shān 趣 qù 吟 yín - - 善 shàn 学 xué
我 wǒ 趣 qù 山 shān 幽 yōu 逸 yì , , 山 shān 幽 yōu 岂 qǐ 易 yì 言 yán 。 。
但 dàn 容 róng 来 lái 老 lǎo 衲 nà , , 未 wèi 许 xǔ 过 guò 高 gāo 轩 xuān 。 。
泉 quán 眼 yǎn 山 shān 边 biān 活 huó , , 鸟 niǎo 声 shēng 花 huā 外 wài 喧 xuān 。 。
红 hóng 尘 chén 无 wú 路 lù 入 rù , , 风 fēng 景 jǐng 似 shì 桃 táo 源 yuán 。 。
山趣吟。元代。善学。我趣山幽逸,山幽岂易言。 但容来老衲,未许过高轩。 泉眼山边活,鸟声花外喧。 红尘无路入,风景似桃源。