寄 jì 玉 yù 山 shān 徵 zhēng 君 jūn 其 qí 四 sì - - 至 zhì 奂 huàn
春 chūn 到 dào 江 jiāng 南 nán 野 yě 水 shuǐ 滨 bīn , , 绝 jué 怜 lián 幽 yōu 事 shì 总 zǒng 相 xiāng 亲 qīn 。 。
风 fēng 飘 piāo 玉 yù 雪 xuě 柳 liǔ 花 huā 落 luò , , 雨 yǔ 湿 shī 琅 láng 玕 gān 竹 zhú 树 shù 新 xīn 。 。
洗 xǐ 砚 yàn 时 shí 时 shí 临 lín 晋 jìn 帖 tiē , , 赋 fù 诗 shī 往 wǎng 往 wǎng 似 shì 唐 táng 人 rén 。 。
向 xiàng 来 lái 为 wèi 识 shí 江 jiāng 村 cūn 路 lù , , 此 cǐ 日 rì 过 guò 从 cóng 莫 mò 厌 yàn 频 pín 。 。
寄玉山徵君 其四。元代。至奂。春到江南野水滨,绝怜幽事总相亲。 风飘玉雪柳花落,雨湿琅玕竹树新。 洗砚时时临晋帖,赋诗往往似唐人。 向来为识江村路,此日过从莫厌频。