登 dēng 汉 hàn 江 jiāng 楼 lóu 次 cì 韵 yùn - - 尹 yǐn 仁 rén 镜 jìng
郭 guō 外 wài 澄 chéng 江 jiāng 江 jiāng 上 shàng 台 tái , , 登 dēng 临 lín 顿 dùn 觉 jué 隔 gé 氛 fēn 埃 āi 。 。
遥 yáo 山 shān 云 yún 敛 liǎn 雨 yǔ 初 chū 霁 jì , , 极 jí 浦 pǔ 波 bō 平 píng 潮 cháo 又 yòu 来 lái 。 。
明 míng 月 yuè 似 shì 迎 yíng 星 xīng 使 shǐ 出 chū , , 轻 qīng 帆 fān 须 xū 趁 chèn 晚 wǎn 风 fēng 开 kāi 。 。
佳 jiā 辰 chén 佳 jiā 境 jìng 兼 jiān 佳 jiā 客 kè , , 乘 chéng 兴 xìng 休 xiū 停 tíng 到 dào 手 shǒu 杯 bēi 。 。
登汉江楼次韵。明代。尹仁镜。郭外澄江江上台,登临顿觉隔氛埃。 遥山云敛雨初霁,极浦波平潮又来。 明月似迎星使出,轻帆须趁晚风开。 佳辰佳境兼佳客,乘兴休停到手杯。