金 jīn 明 míng 老 lǎo 人 rén 黄 huáng 叶 yè 庵 ān 落 luò 成 chéng 志 zhì 喜 xǐ 其 qí 一 yī - - 文 wén 贞 zhēn
扫 sǎo 除 chú 荒 huāng 秽 huì 剪 jiǎn 凡 fán 材 cái , , 卧 wò 榻 tà 初 chū 安 ān 四 sì 壁 bì 苔 tái 。 。
隔 gé 浦 pǔ 舟 zhōu 移 yí 帆 fān 影 yǐng 过 guò , , 邻 lín 家 jiā 客 kè 到 dào 犬 quǎn 声 shēng 来 lái 。 。
霜 shuāng 晨 chén 月 yuè 夕 xī 谁 shuí 为 wèi 侣 lǚ , , 屋 wū 后 hòu 阶 jiē 前 qián 尽 jǐn 种 zhǒng 梅 méi 。 。
心 xīn 法 fǎ 别 bié 将 jiāng 何 hé 物 wù 喻 yù , , 莲 lián 花 huā 不 bù 限 xiàn 满 mǎn 池 chí 开 kāi 。 。
金明老人黄叶庵落成志喜 其一。明代。文贞。扫除荒秽剪凡材,卧榻初安四壁苔。 隔浦舟移帆影过,邻家客到犬声来。 霜晨月夕谁为侣,屋后阶前尽种梅。 心法别将何物喻,莲花不限满池开。