秋 qiū 潭 tán 师 shī 黄 huáng 叶 yè 庵 ān 落 luò 成 chéng 二 èr 首 shǒu 其 qí 二 èr - - 文 wén 贞 zhēn
不 bù 贪 tān 幽 yōu 寂 jì 不 bù 辞 cí 喧 xuān , , 野 yě 外 wài 茅 máo 堂 táng 可 kě 省 shěng 烦 fán 。 。
求 qiú 法 fǎ 人 rén 穿 chuān 荒 huāng 冢 zhǒng 路 lù , , 放 fàng 生 shēng 鱼 yú 过 guò 小 xiǎo 桥 qiáo 村 cūn 。 。
云 yún 将 jiāng 白 bái 绕 rào 闲 xián 排 pái 牖 yǒu , , 草 cǎo 引 yǐn 青 qīng 长 zhǎng 静 jìng 掩 yǎn 门 mén 。 。
深 shēn 更 gēng 深 shēn 山 shān 只 zhī 如 rú 此 cǐ , , 花 huā 开 kāi 花 huā 落 luò 更 gèng 何 hé 言 yán 。 。
秋潭师黄叶庵落成二首 其二。明代。文贞。不贪幽寂不辞喧,野外茅堂可省烦。 求法人穿荒冢路,放生鱼过小桥村。 云将白绕闲排牖,草引青长静掩门。 深更深山只如此,花开花落更何言。