虎 hǔ 跑 pǎo 寺 sì 次 cì 苏 sū 长 zhǎng 公 gōng 韵 yùn - - 方 fāng 择 zé
草 cǎo 齐 qí 涧 jiàn 口 kǒu 动 dòng 幽 yōu 香 xiāng , , 寺 sì 入 rù 深 shēn 林 lín 昼 zhòu 自 zì 凉 liáng 。 。
隔 gé 岭 lǐng 云 yún 昏 hūn 疑 yí 雨 yǔ 近 jìn , , 悬 xuán 崖 yá 藤 téng 老 lǎo 较 jiào 松 sōng 长 zhǎng 。 。
偶 ǒu 然 rán 樵 qiáo 唱 chàng 传 chuán 中 zhōng 谷 gǔ , , 时 shí 有 yǒu 钟 zhōng 声 shēng 出 chū 上 shàng 方 fāng 。 。
况 kuàng 是 shì 昔 xī 人 rén 泉 quán 品 pǐn 胜 shèng , , 分 fēn 余 yú 半 bàn 钵 bō 喜 xǐ 初 chū 尝 cháng 。 。
虎跑寺次苏长公韵。明代。方择。草齐涧口动幽香,寺入深林昼自凉。 隔岭云昏疑雨近,悬崖藤老较松长。 偶然樵唱传中谷,时有钟声出上方。 况是昔人泉品胜,分余半钵喜初尝。