虹 hóng 藏 cáng 不 bú 见 jiàn - - 徐 xú 敞 chǎng
迎 yíng 冬 dōng 小 xiǎo 雪 xuě 至 zhì , , 应 yīng 节 jié 晚 wǎn 虹 hóng 藏 cáng 。 。
玉 yù 气 qì 徒 tú 成 chéng 象 xiàng , , 星 xīng 精 jīng 不 bù 散 sǎn 光 guāng 。 。
美 měi 人 rén 初 chū 比 bǐ 色 sè , , 飞 fēi 鸟 niǎo 罢 bà 呈 chéng 祥 xiáng 。 。
石 shí 涧 jiàn 收 shōu 晴 qíng 影 yǐng , , 天 tiān 津 jīn 失 shī 彩 cǎi 梁 liáng 。 。
霏 fēi 霏 fēi 空 kōng 暮 mù 雨 yǔ , , 杳 yǎo 杳 yǎo 映 yìng 残 cán 阳 yáng 。 。
舒 shū 卷 juàn 应 yìng 时 shí 令 lìng , , 因 yīn 知 zhī 圣 shèng 历 lì 长 zhǎng 。 。
虹藏不见。唐代。徐敞。迎冬小雪至,应节晚虹藏。 玉气徒成象,星精不散光。 美人初比色,飞鸟罢呈祥。 石涧收晴影,天津失彩梁。 霏霏空暮雨,杳杳映残阳。 舒卷应时令,因知圣历长。