旅 lǚ 夜 yè 回 huí 文 wén - - 王 wáng 龙 lóng 起 qǐ
长 cháng 夜 yè 愁 chóu 听 tīng 秋 qiū 漏 lòu 残 cán , , 掩 yǎn 窗 chuāng 明 míng 月 yuè 半 bàn 斜 xié 阑 lán 。 。
乡 xiāng 思 sī 重 zhòng 忆 yì 相 xiāng 离 lí 远 yuǎn , , 客 kè 病 bìng 谁 shuí 怜 lián 独 dú 枕 zhěn 单 dān 。 。
肠 cháng 断 duàn 一 yī 声 shēng 啼 tí 雁 yàn 过 guò , , 梦 mèng 惊 jīng 孤 gū 烬 jìn 落 luò 灯 dēng 弹 dàn 。 。
凉 liáng 风 fēng 暗 àn 送 sòng 轻 qīng 魂 hún 冷 lěng , , 荒 huāng 树 shù 花 huā 枝 zhī 泣 qì 露 lù 寒 hán 。 。
旅夜回文。明代。王龙起。长夜愁听秋漏残,掩窗明月半斜阑。 乡思重忆相离远,客病谁怜独枕单。 肠断一声啼雁过,梦惊孤烬落灯弹。 凉风暗送轻魂冷,荒树花枝泣露寒。