送 sòng 唐 táng 彦 yàn 明 míng 还 huán 乡 xiāng - - 王 wáng 佐 zuǒ ( ( 汝 rǔ 学 xué ) )
旅 lǚ 寓 yù 多 duō 年 nián 喜 xǐ 并 bìng 邻 lín , , 相 xiāng 逢 féng 况 kuàng 是 shì 故 gù 乡 xiāng 亲 qīn 。 。
月 yuè 明 míng 东 dōng 市 shì 常 cháng 留 liú 榻 tà , , 蓬 péng 转 zhuǎn 西 xī 风 fēng 又 yòu 问 wèn 津 jīn 。 。
唱 chàng 断 duàn 阳 yáng 关 guān 尘 chén 后 hòu 雨 yǔ , , 醉 zuì 馀 yú 桑 sāng 落 luò 瓮 wèng 头 tóu 春 chūn 。 。
季 jì 方 fāng 便 biàn 是 shì 侬 nóng 家 jiā 婿 xù , , 百 bǎi 指 zhǐ 应 yīng 烦 fán 慰 wèi 藉 jiè 询 xún 。 。
送唐彦明还乡。明代。王佐(汝学)。旅寓多年喜并邻,相逢况是故乡亲。 月明东市常留榻,蓬转西风又问津。 唱断阳关尘后雨,醉馀桑落瓮头春。 季方便是侬家婿,百指应烦慰藉询。