贞 zhēn 节 jié 四 sì 咏 yǒng 其 qí 四 sì 旌 jīng 门 mén - - 石 shí 宝 bǎo
百 bǎi 年 nián 贞 zhēn 节 jié 被 bèi 新 xīn 旌 jīng , , 海 hǎi 若 ruò 山 shān 灵 líng 恨 hèn 始 shǐ 平 píng 。 。
国 guó 士 shì 共 gòng 高 gāo 滂 pāng 母 mǔ 义 yì , , 路 lù 人 rén 犹 yóu 指 zhǐ 孟 mèng 姜 jiāng 城 chéng 。 。
已 yǐ 无 wú 泪 lèi 可 kě 斑 bān 湘 xiāng 竹 zhú , , 惟 wéi 有 yǒu 心 xīn 堪 kān 付 fù 史 shǐ 评 píng 。 。
千 qiān 古 gǔ 神 shén 游 yóu 九 jiǔ 泉 quán 下 xià , , 照 zhào 人 rén 肝 gān 胆 dǎn 正 zhèng 分 fēn 明 míng 。 。
贞节四咏 其四 旌门。明代。石宝。百年贞节被新旌,海若山灵恨始平。 国士共高滂母义,路人犹指孟姜城。 已无泪可斑湘竹,惟有心堪付史评。 千古神游九泉下,照人肝胆正分明。