浮 fú 梵 fàn 寺 sì 次 cì 韵 yùn - - 任 rèn 天 tiān 成 chéng
春 chūn 林 lín 如 rú 绣 xiù 暮 mù 云 yún 平 píng , , 苍 cāng 玉 yù 痕 hén 中 zhōng 拥 yōng 化 huà 城 chéng 。 。
荒 huāng 堞 dié 尚 shàng 存 cún 三 sān 国 guó 垒 lěi , , 妙 miào 香 xiāng 能 néng 澹 dàn 六 liù 时 shí 情 qíng 。 。
乱 luàn 山 shān 斜 xié 矗 chù 松 sōng 间 jiān 影 yǐng , , 喧 xuān 鸟 niǎo 遥 yáo 传 chuán 竹 zhú 里 lǐ 声 shēng 。 。
憩 qì 寂 jì 不 bù 知 zhī 花 huā 雨 yǔ 散 sàn , , 道 dào 心 xīn 己 jǐ 对 duì 石 shí 床 chuáng 生 shēng 。 。
浮梵寺次韵。明代。任天成。春林如绣暮云平,苍玉痕中拥化城。 荒堞尚存三国垒,妙香能澹六时情。 乱山斜矗松间影,喧鸟遥传竹里声。 憩寂不知花雨散,道心己对石床生。