欧 ōu 桢 zhēn 伯 bó 得 de 请 qǐng 归 guī 岭 lǐng 南 nán 赋 fù 此 cǐ 以 yǐ 寄 jì - - 朱 zhū 硕 shuò 熏 xūn
白 bái 头 tóu 词 cí 赋 fù 出 chū 先 xiān 秦 qín , , 只 zhī 字 zì 犹 yóu 能 néng 泣 qì 鬼 guǐ 神 shén 。 。
桃 táo 叶 yè 渡 dù 头 tóu 三 sān 载 zài 客 kè , , 梅 méi 花 huā 岭 lǐng 上 shàng 一 yī 归 guī 人 rén 。 。
鹧 zhè 鸪 gū 啼 tí 处 chù 垂 chuí 丹 dān 荔 lì , , 鸿 hóng 雁 yàn 归 guī 时 shí 满 mǎn 白 bái 蘋 píng 。 。
惟 wéi 有 yǒu 寄 jì 书 shū 书 shū 更 gèng 远 yuǎn , , 生 shēng 前 qián 想 xiǎng 作 zuò 范 fàn 铜 tóng 身 shēn 。 。
欧桢伯得请归岭南赋此以寄。明代。朱硕熏。白头词赋出先秦,只字犹能泣鬼神。 桃叶渡头三载客,梅花岭上一归人。 鹧鸪啼处垂丹荔,鸿雁归时满白蘋。 惟有寄书书更远,生前想作范铜身。