鸿 hóng - - 徐 xú 夤 yín
行 xíng 如 rú 兄 xiōng 弟 dì 影 yǐng 连 lián 空 kōng , , 春 chūn 去 qù 秋 qiū 来 lái 燕 yàn 不 bù 同 tóng 。 。
紫 zǐ 塞 sāi 别 bié 当 dāng 秋 qiū 露 lòu 白 bái , , 碧 bì 山 shān 飞 fēi 入 rù 暮 mù 霞 xiá 红 hóng 。 。
宣 xuān 王 wáng 德 dé 美 měi 周 zhōu 诗 shī 内 nèi , , 苏 sū 武 wǔ 书 shū 传 chuán 汉 hàn 苑 yuàn 中 zhōng 。 。
况 kuàng 解 jiě 衔 xián 芦 lú 避 bì 弓 gōng 箭 jiàn , , 一 yī 声 shēng 归 guī 唳 lì 楚 chǔ 天 tiān 风 fēng 。 。
鸿。唐代。徐夤。行如兄弟影连空,春去秋来燕不同。 紫塞别当秋露白,碧山飞入暮霞红。 宣王德美周诗内,苏武书传汉苑中。 况解衔芦避弓箭,一声归唳楚天风。