夜 yè 泊 pō 黄 huáng 石 shí 岐 qí 闻 wén 笛 dí 寄 jì 内 nèi - - 阮 ruǎn 自 zì 华 huá
无 wú 诸 zhū 城 chéng 外 wài 江 jiāng 流 liú 急 jí , , 夜 yè 向 xiàng 澄 chéng 江 jiāng 发 fā 清 qīng 笛 dí 。 。
横 héng 江 jiāng 石 shí 貌 mào 旧 jiù 嶙 lín 峋 xún , , 度 dù 海 hǎi 风 fēng 声 shēng 况 kuàng 憀 liáo 慄 lì 。 。
月 yuè 中 zhōng 岛 dǎo 树 shù 映 yìng 江 jiāng 明 míng , , 笛 dí 里 lǐ 关 guān 山 shān 并 bìng 海 hǎi 平 píng 。 。
醉 zuì 向 xiàng 扁 piān 舟 zhōu 听 tīng 不 bù 得 dé , , 不 bù 知 zhī 梦 mèng 到 dào 几 jǐ 回 huí 情 qíng 。 。
夜泊黄石岐闻笛寄内。明代。阮自华。无诸城外江流急,夜向澄江发清笛。 横江石貌旧嶙峋,度海风声况憀慄。 月中岛树映江明,笛里关山并海平。 醉向扁舟听不得,不知梦到几回情。