赋 fù 得 dé 龙 lóng 江 jiāng 晚 wǎn 棹 zhào 送 sòng 陈 chén 廷 tíng 嘉 jiā - - 吴 wú 实 shí
龙 lóng 江 jiāng 南 nán 下 xià 正 zhèng 茫 máng 茫 máng , , 晚 wǎn 棹 zhào 烟 yān 波 bō 万 wàn 里 lǐ 长 cháng 。 。
一 yī 叶 yè 渐 jiàn 看 kàn 飞 fēi 极 jí 浦 pǔ , , 片 piàn 帆 fān 遥 yáo 见 jiàn 逐 zhú 斜 xié 阳 yáng 。 。
凫 fú 鸥 ōu 起 qǐ 处 chù 潮 cháo 头 tóu 入 rù , , 兰 lán 蕊 ruǐ 香 xiāng 时 shí 水 shuǐ 气 qì 凉 liáng 。 。
却 què 羡 xiàn 故 gù 人 rén 从 cóng 此 cǐ 别 bié , , 若 ruò 为 wéi 归 guī 兴 xìng 满 mǎn 沧 cāng 浪 láng 。 。
赋得龙江晚棹送陈廷嘉。明代。吴实。龙江南下正茫茫,晚棹烟波万里长。 一叶渐看飞极浦,片帆遥见逐斜阳。 凫鸥起处潮头入,兰蕊香时水气凉。 却羡故人从此别,若为归兴满沧浪。