罗 luó 浮 fú 山 shān 其 qí 一 yī - - 李 lǐ 亨 hēng
十 shí 二 èr 芙 fú 蓉 róng 天 tiān 作 zuò 开 kāi , , 烟 yān 霞 xiá 净 jìng 裹 guǒ 翠 cuì 成 chéng 堆 duī 。 。
鹿 lù 衔 xián 花 huā 向 xiàng 林 lín 边 biān 过 guò , , 龙 lóng 带 dài 云 yún 从 cóng 树 shù 杪 miǎo 来 lái 。 。
最 zuì 爱 ài 壶 hú 中 zhōng 开 kāi 日 rì 月 yuè , , 何 hé 须 xū 海 hǎi 上 shàng 访 fǎng 蓬 péng 莱 lái 。 。
翛 xiāo 然 rán 自 zì 觉 jué 清 qīng 毛 máo 骨 gǔ , , 直 zhí 欲 yù 凌 líng 风 fēng 溯 sù 上 shàng 台 tái 。 。
罗浮山 其一。明代。李亨。十二芙蓉天作开,烟霞净裹翠成堆。 鹿衔花向林边过,龙带云从树杪来。 最爱壶中开日月,何须海上访蓬莱。 翛然自觉清毛骨,直欲凌风溯上台。