送 sòng 人 rén 作 zuò 教 jiào 官 guān - - 李 lǐ 时 shí 勉 miǎn
振 zhèn 铎 duó 南 nán 行 xíng 别 bié 缙 jìn 绅 shēn , , 不 bù 瞻 zhān 风 fēng 采 cǎi 自 zì 伤 shāng 神 shén 。 。
可 kě 堪 kān 落 luò 日 rì 惊 jīng 残 cán 雨 yǔ , , 空 kōng 拟 nǐ 看 kàn 花 huā 及 jí 早 zǎo 春 chūn 。 。
驿 yì 路 lù 薰 xūn 风 fēng 初 chū 去 qù 客 kè , , 圜 huán 垣 yuán 斜 xié 日 rì 独 dú 愁 chóu 人 rén 。 。
到 dào 家 jiā 稚 zhì 子 zǐ 如 rú 相 xiāng 问 wèn , , 万 wàn 里 lǐ 凄 qī 凉 liáng 谁 shuí 是 shì 亲 qīn 。 。
送人作教官。明代。李时勉。振铎南行别缙绅,不瞻风采自伤神。 可堪落日惊残雨,空拟看花及早春。 驿路薰风初去客,圜垣斜日独愁人。 到家稚子如相问,万里凄凉谁是亲。