吹 chuī 笙 shēng 歌 gē - - 殷 yīn 尧 yáo 藩 fān
伶 líng 儿 ér 竹 zhú 声 shēng 愁 chóu 绕 rào 空 kōng , , 秦 qín 女 nǚ 泪 lèi 湿 shī 燕 yàn 支 zhī 红 hóng 。 。
玉 yù 桃 táo 花 huā 片 piàn 落 luò 不 bú 住 zhù , , 三 sān 十 shí 六 liù 簧 huáng 能 néng 唤 huàn 风 fēng 。 。
吹笙歌。唐代。殷尧藩。伶儿竹声愁绕空,秦女泪湿燕支红。 玉桃花片落不住,三十六簧能唤风。