亭 tíng 台 tái - - 秦 qín 韬 tāo 玉 yù
雕 diāo 楹 yíng 累 lèi 栋 dòng 架 jià 崔 cuī 嵬 wéi , , 院 yuàn 宇 yǔ 生 shēng 烟 yān 次 cì 第 dì 开 kāi 。 。
为 wèi 向 xiàng 西 xī 窗 chuāng 添 tiān 月 yuè 色 sè , , 岂 qǐ 辞 cí 南 nán 海 hǎi 取 qǔ 花 huā 栽 zāi 。 。
意 yì 将 jiāng 画 huà 地 dì 成 chéng 幽 yōu 沼 zhǎo , , 势 shì 拟 nǐ 驱 qū 山 shān 近 jìn 小 xiǎo 台 tái 。 。
清 qīng 境 jìng 渐 jiàn 深 shēn 官 guān 转 zhuǎn 重 zhòng , , 春 chūn 时 shí 长 zhǎng 是 shì 别 bié 人 rén 来 lái 。 。
亭台。唐代。秦韬玉。雕楹累栋架崔嵬,院宇生烟次第开。 为向西窗添月色,岂辞南海取花栽。 意将画地成幽沼,势拟驱山近小台。 清境渐深官转重,春时长是别人来。