从 cóng 苦 kǔ 竹 zhú 岭 lǐng 山 shān 行 xíng 绝 jué 顶 dǐng 望 wàng 四 sì 明 míng 山 shān 四 sì 首 shǒu 其 qí 二 èr - - 汪 wāng 礼 lǐ 约 yuē
天 tiān 迥 jiǒng 路 lù 孱 càn 颜 yán , , 危 wēi 峦 luán 绝 jué 可 kě 攀 pān 。 。
阴 yīn 风 fēng 回 huí 大 dà 壑 hè , , 紫 zǐ 气 qì 满 mǎn 千 qiān 山 shān 。 。
月 yuè 彩 cǎi 标 biāo 孤 gū 白 bái , , 春 chūn 声 shēng 起 qǐ 暮 mù 关 guān 。 。
幽 yōu 奇 qí 探 tàn 不 bù 尽 jìn , , 烟 yān 树 shù 水 shuǐ 潺 chán 湲 yuán 。 。
从苦竹岭山行绝顶望四明山四首 其二。明代。汪礼约。天迥路孱颜,危峦绝可攀。 阴风回大壑,紫气满千山。 月彩标孤白,春声起暮关。 幽奇探不尽,烟树水潺湲。