友 yǒu 人 rén 山 shān 亭 tíng - - 殷 yīn 遥 yáo
故 gù 人 rén 虽 suī 薄 báo 宦 huàn , , 往 wǎng 往 wǎng 涉 shè 清 qīng 溪 xī 。 。
凿 záo 牖 yǒu 对 duì 山 shān 月 yuè , , 褰 qiān 裳 shang 拂 fú 涧 jiàn 霓 ní 。 。
游 yóu 鱼 yú 逆 nì 水 shuǐ 上 shàng , , 宿 sù 鸟 niǎo 向 xiàng 风 fēng 栖 qī 。 。
一 yī 见 jiàn 桃 táo 花 huā 发 fā , , 能 néng 令 lìng 秦 qín 汉 hàn 迷 mí 。 。
友人山亭。唐代。殷遥。故人虽薄宦,往往涉清溪。 凿牖对山月,褰裳拂涧霓。 游鱼逆水上,宿鸟向风栖。 一见桃花发,能令秦汉迷。