东 dōng 寺 sì 竹 zhú - - 狄 dí 冲 chōng
林 lín 鸟 niǎo 已 yǐ 春 chūn 声 shēng , , 林 lín 竹 zhú 尚 shàng 寒 hán 影 yǐng 。 。
岂 qǐ 无 wú 竹 zhú 外 wài 花 huā , , 爱 ài 此 cǐ 晚 wǎn 色 sè 静 jìng 。 。
蹇 jiǎn 萝 luó 拂 fú 苔 tái 石 shí , , 透 tòu 手 shǒu 弄 nòng 清 qīng 冷 lěng 。 。
飞 fēi 鼠 shǔ 迭 dié 相 xiāng 窜 cuàn , , 惊 jīng 鳞 lín 时 shí 一 yī 逞 chěng 。 。
惭 cán 非 fēi 海 hǎi 上 shàng 翁 wēng , , 动 dòng 物 wù 见 jiàn 犹 yóu 警 jǐng 。 。
东寺竹。明代。狄冲。林鸟已春声,林竹尚寒影。 岂无竹外花,爱此晚色静。 蹇萝拂苔石,透手弄清冷。 飞鼠迭相窜,惊鳞时一逞。 惭非海上翁,动物见犹警。