矫 jiǎo 志 zhì 诗 shī 其 qí 二 èr - - 周 zhōu 应 yīng 辰 chén
玄 xuán 穹 qióng 一 yī 以 yǐ 默 mò , , 大 dà 化 huà 无 wú 留 liú 停 tíng 。 。
七 qī 襄 xiāng 虽 suī 云 yún 粲 càn , , 犹 yóu 传 chuán 卷 juǎn 舌 shé 星 xīng 。 。
林 lín 风 fēng 起 qǐ 飘 piāo 忽 hū , , 欲 yù 辨 biàn 巳 sì 无 wú 形 xíng 。 。
灵 líng 均 jūn 何 hé 其 qí 愚 yú , , 陆 lù 离 lí 纷 fēn 骚 sāo 经 jīng 。 。
无 wú 宁 níng 恕 shù 醉 zuì 言 yán , , 而 ér 谓 wèi 我 wǒ 独 dú 醒 xǐng 。 。
矫志诗 其二。明代。周应辰。玄穹一以默,大化无留停。 七襄虽云粲,犹传卷舌星。 林风起飘忽,欲辨巳无形。 灵均何其愚,陆离纷骚经。 无宁恕醉言,而谓我独醒。