端 duān 阳 yáng 用 yòng 韵 yùn 思 sī 亲 qīn 二 èr 首 shǒu 其 qí 一 yī - - 周 zhōu 怡 yí
圣 shèng 世 shì 逢 féng 佳 jiā 节 jié , , 孤 gū 臣 chén 独 dú 苦 kǔ 心 xīn 。 。
葵 kuí 榴 liú 红 hóng 不 bù 改 gǎi , , 蒲 pú 艾 ài 绿 lǜ 成 chéng 阴 yīn 。 。
亲 qīn 舍 shě 千 qiān 山 shān 隔 gé , , 君 jūn 门 mén 万 wàn 里 lǐ 深 shēn 。 。
素 sù 琴 qín 聊 liáo 自 zì 抚 fǔ , , 谁 shuí 续 xù 断 duàn 弦 xián 音 yīn 。 。
端阳用韵思亲二首 其一。明代。周怡。圣世逢佳节,孤臣独苦心。 葵榴红不改,蒲艾绿成阴。 亲舍千山隔,君门万里深。 素琴聊自抚,谁续断弦音。